Từ khi gặp Bạch Lãng, trong vỏn vẹn một ngày một đêm, Lục Ly và đồng bọn đã liên tục gặp phải ba đợt tấn công lớn, hơn nữa đợt sau mạnh hơn đợt trước, may mà Lục Ly nhờ vào đủ loại thủ đoạn, đều an toàn vượt qua. Sau khi đánh lui đợt thứ ba tấn công, giữa triều thú vô cùng vô tận, Lục Ly và đồng bọn ngược lại tiến vào kỳ an toàn ngắn ngủi. Bạch Lãng vừa nhảy nhót trên lưng Ma thú, vừa hô:
Sở huynh, kẻ địch đã bị đánh đuổi, chúng ta cũng đi theo rút lui thôi, Long Cốc bây giờ quá nguy hiểm rồi!
Lục Ly đứng trên đỉnh đầu Địa Mạch Hỏa Long Hồn, đám Ma thú bên cạnh vì sợ uy áp của Hỏa Long, ào ào né tránh, triều thú dâng trào cưỡng ép nứt ra một khe hở, phảng phất là bị người ta xẻ đôi từ giữa. Lục Ly nhìn về phương hướng triều thú đang kéo đến từ xa, có chút hưng phấn nói:
Chuyện có thể khiến nhiều Ma thú sợ hãi như vậy, thật sự là quá thú vị rồi! Chúng ta phải tiếp tục đi sâu vào mới đúng!
Bạch Lãng kinh hãi kêu lên:
Sở huynh, huynh điên rồi sao?! Chuyện mà nhiều Ma thú cường đại như vậy còn sợ hãi, chúng ta đi qua chẳng phải càng nguy hiểm hơn sao!
Thấy vẻ kinh hãi của Bạch Lãng, Lục Ly cười ha ha một tiếng, thu lại biểu lộ hưng phấn, cẩn thận phân tích nói:
Bạch Lãng, ngươi nghĩ mà xem, lối vào Long Cốc bây giờ chỉ sợ sớm đã bố trí đầy tai mắt của Bạch Uy, chỉ cần chúng ta vừa đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821418/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.