Thấy Hải Phong Hổ do dự không quyết, Hồng Mộc chỉ có thể đứng ra. Mặc dù Hồng Mộc coi thường Hải Phong Hổ, nhưng nếu Hải Phong Hổ vào lúc này bị Lục Ly ly gián, thì Hồng Mộc tiếp theo sẽ rất khó xử, thậm chí có khả năng sẽ khiến Lục Ly cứ thế đào tẩu. Cho nên Hồng Mộc chỉ có thể tạm thời buông xuống sự lãnh ngạo trong lòng, giả bộ khách khí nói:
Hải nhị gia, ngàn vạn lần đừng nghe Lục Ly nói bậy, Hồng gia ta căn cơ còn nông cạn, cho dù thế nào cũng không dám đối kháng với đại gia tộc lão bài như Hải gia. Cho dù có mục đích đặc thù, mục tiêu cũng tuyệt đối không dám là của Hải gia. Cho nên, ngàn vạn lần đừng mắc bẫy của Lục Ly, sau đó để hắn đào tẩu!
Hồng Mộc khách khí lên, Hải Phong Hổ ngược lại bắt đầu không khách khí nữa:
Vì mục tiêu không phải Hải gia ta, vậy các ngươi cố ý ẩn giấu thực lực là vì mục đích gì? Đừng nói với ta, các ngươi là vì người đông sức mạnh lớn, tận lực tìm kiếm kho báu, đáp án này ta căn bản không tin! Nếu quả thật muốn hợp tác, vẫn xin hãy lấy ra thành ý, bằng không ta thà rằng bây giờ lui ra ngoài, thả đi Lục Ly, dù sao giữa ta và Lục Ly cũng không có thù lớn sinh tử không thể hóa giải!
Hồng Mộc lãnh ngạo nguyện ý buông xuống thân đoạn, khách khí với Hải Phong Hổ, đối với hắn mà nói, đã rất không dễ dàng rồi, ai ngờ Hải Phong Hổ lại có thể không khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821353/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.