Lục Ly nhảy xuống vạn trượng huyền nhai, quả nhiên như Mã Minh đoán, không chết. Sau một đoạn thời gian rơi tự do, mãi đến khi bóng người trên đỉnh nhai triệt để biến mất trong gió tuyết, Lục Ly mới bình tĩnh triệu ra Phong Chi Dực, vỗ cánh giảm tốc, sau đó rất nhanh liền một lần nữa chưởng khống thân thể, như chim bay lượn. Lục Ly chính là người biết bay! Điểm này, vượt quá nhận thức của rất nhiều người, căn bản cũng không có ai nghĩ đến. Sau khi có thể tự do bay lượn, Lục Ly đón Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, sau đó từ trong giới chỉ thứ nguyên móc ra hộp ngọc hàn băng đã sớm chuẩn bị tốt, đem Băng Sơn Tuyết Liên cẩn thận từng li từng tí cất giữ vào. Thế nhưng, Băng Sơn Tuyết Liên lúc này, đã không còn là Băng Sơn Tuyết Liên hoàn chỉnh nữa rồi, bởi vì trong đó bốn hạt sen, đã bị Tiểu Hắc móc ra hai hạt ăn hết! Trong quá trình cấp tốc rơi xuống vạn trượng huyền nhai, Tiểu Hắc vậy mà còn có tâm tư ăn vụng đồ vật, tâm đắc này có bao lớn, phải tham ăn bao nhiêu! Lục Ly rất là vô ngữ trừng Tiểu Hắc một cái. Bất quá Tiểu Hắc chỉ là đắc ý hừ hừ, căn bản không thèm để ý Lục Ly, hơn nữa sau khi ăn hai hạt sen Băng Sơn Tuyết Liên vạn năm, tu vi của Tiểu Hắc cũng lại nhảy hai cấp, đạt tới trình độ Bát cấp Đại Nguyên Sư, lại lần nữa ngang hàng với Lục Ly. Băng Sơn Tuyết Liên vạn năm, mới chỉ kết bốn hạt sen, trình độ trân quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821307/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.