Có Ngô bà bà vị Nguyên Hoàng cấp đại năng này canh giữ, nửa Ma Thú Sơn Mạch, vô cùng thuận lợi mà bay qua. Ma Thú Sơn Mạch không thể phi hành, đó là đối với người bình thường mà nói, đối với Ngô bà bà Nguyên Hoàng cấp thì hoàn toàn không cần lo lắng. Huống hồ, Lục Ly cùng bọn họ là xuyên qua từ phần đuôi của Ma Thú Sơn Mạch, cũng không đi vào hạch tâm của Ma Thú Sơn Mạch. Vùng ngoại vi này tối đa cũng chỉ có Ma thú cấp năm, sáu, cấp bảy thì rất hiếm khi xuất hiện, Ngô bà bà căn bản không quan tâm. Qua Ma Thú Sơn Mạch, chính là biên giới của Nam Linh Đế Quốc, Lục Ly nhìn thấy thác nước hắn từng tu luyện, nhìn thấy Ngọc Dương Thành hắn từng sinh hoạt, nhìn thấy Hắc Phong Sơn nơi hắn từng vật lộn ở ngoài thành… Tất cả những điều này, đều khiến Lục Ly trong lòng sinh ra cảm khái vô hạn. Ngô bà bà nhìn thấy sau đó, không hề quấy rầy, chỉ là thoáng làm chậm tốc độ Tử Vân Phi Chu, để Lục Ly thong thả đắm chìm trong hồi ức. Đồng thời, Ngô bà bà cũng đang nghi ngờ, sự tồn tại thần bí như Lục Ly, làm sao lại sinh ra ở một vùng quê hẻo lánh như vậy? Thật sự là quá kỳ lạ. Mặc dù Ngô bà bà đã cố gắng hết sức làm chậm tốc độ, nhưng Nam Linh Đế Quốc dù sao cũng quá nhỏ, nửa ngày sau, Nam Linh Thành đã xa xa ở trong tầm mắt. Tuy nhiên, Nam Linh Thành bây giờ lại không hề bình yên, bên ngoài thành trì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821281/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.