Để hoàn thành lời hứa thủ hộ, Ngao Ngọc phát điên, nàng nuốt xuống một viên đan dược kỳ lạ, rồi kích phát ra tất cả tiềm năng, như một con Bích Long, thoáng cái cuốn lấy bốn đối thủ, bao quát cả Ngao Tiềm. Bốn hộ vệ còn lại, cùng với Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, riêng phần mình đều ngăn cản một người. Lục Ly cuối cùng cũng không bị quấy rầy. Ngao Tiềm hô lớn:
Tiểu muội, ngươi điên rồi! Lại đi ăn Bạo Nguyên Đan! Ngươi không sợ căn cơ bị ảnh hưởng sao?
Ngao Ngọc điên cuồng hô lớn:
Không quản được nhiều như vậy nữa, hôm nay vô luận như thế nào, ta cũng phải ngăn cản ngươi!
Lời hứa trọng đại của Long Nhân tộc, từ đây có thể thấy được một hai. Mỗi người bọn họ đều tự xem mình là Đế Vương nhân gian, tuy rằng quá cao ngạo, nhưng lại là một loại sự xem trọng đối với chính mình. Loại cao ngạo tri hành hợp nhất, đã ăn sâu vào tận xương tủy này, đôi khi kỳ thật cũng không đáng ghét như vậy. Ngao Ngọc liều mạng bùng nổ, ngay cả Ngao Tiềm cũng không làm gì được nàng, còn như mấy người khác, bọn họ căn bản cũng không dám đi làm tổn thương Ngao Ngọc, ra tay liền bó tay bó chân, ngay cả một nửa thực lực cũng không phát huy ra được, chỉ có thể bị gắt gao quấn lấy, không thể thoát thân. Nhìn có vẻ, trong thời gian ngắn, Ngao Ngọc và những người khác thật có thể ngăn cản đoàn người Ngao Tiềm. Nhưng dược tính của Bạo Nguyên Đan không được bao lâu, đợi đến khi dược hiệu kết thúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821267/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.