“Chờ một chút!” Diệp Tùng vỗ vỗ thân thể cháy đen, đi về phía Lục Ly. “Sao thế? Còn không phục sao?” Lục Ly một mặt ngoạn vị nhìn Diệp Tùng. “Có dám hay không so tài một ván nữa?” Diệp Tùng nghiến răng, hung hăng nói. “Ồ? Ngươi còn chưa chịu đủ sao?” Đối với biểu hiện của Diệp Tùng, Lục Ly có chút kinh nghi. “Chúng ta đều là Luyện Dược Sư, lực chiến đấu vốn dĩ không phải trọng điểm của chúng ta, Luyện Đan mới là, chúng ta tốn hết tâm lực, thi vào Nguyên Linh Thánh Địa, cũng chính là vì điều này. Cho nên, có dám hay không so tài luyện đan?” Diệp Tùng cuối cùng đã nói ra ý nghĩ của hắn. Nếu như hôm nay cứ thế trôi qua, Diệp Tùng sau này chỉ sợ không còn cách nào tại Nguyên Linh Thánh Địa ngẩng đầu lên được nữa, cho nên, hắn nhất định phải tuyệt địa phản kích. Chiến đấu không được, vậy thì so tài Luyện Đan, dù sao hắn nhất định sẽ thắng một trận! Diệp Tùng không tin, so tài Luyện Đan hắn còn sẽ thua. Hắn nhưng là xuất thân thế gia Luyện Đan chân chính a, hơn nữa, Diệp Tùng gần đây đã chạm đến ngưỡng Tứ phẩm Luyện Dược Sư, hắn không tin Lục Ly cũng có thể đạt đến trình độ này. Nghe được Diệp Tùng muốn so tài Luyện Đan, Lục Ly có chút do dự. Xuất thân của Diệp Tùng, Lục Ly cũng có sự hiểu biết nhất định, mà bản thân Lục Ly đối với nghề Luyện Đan, cũng không có quá nhiều nghiên cứu chuyên sâu, tổng cộng tính toán ra, thời gian Lục Ly chân chính tiếp xúc Luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821199/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.