Tiểu tư kia vừa định nói thêm gì, trong phòng hộ vệ đột nhiên đi ra một trung niên nam tử. Lục Ly căn bản không cảm ứng được tu vi cụ thể của trung niên nam tử kia, chỉ là cảm giác phảng phất một tòa núi lớn đè xuống, dù sao tu vi tuyệt đối không thấp. Trung niên nam tử kia vẫy vẫy tay với tiểu tư, tiểu tư lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại, sau đó lui sang một bên. Sau đó, trung niên nam tử kia nhìn nhìn Lục Ly, nói:
Được rồi, ngươi lên đi, Đan Vương đại nhân đã chờ ngươi rất lâu rồi.
Cái gì, lại là một vị Đan Vương sao?! Khi nào Đan Vương lại không đáng giá như vậy rồi, ngẫu nhiên là có thể đụng tới, thậm chí còn có thể chọc tới sao? Lục Ly thật sự có chút do dự rồi, mạc danh kỳ diệu đắc tội một Đan Vương, hơn nữa còn đem người ta tức giận đến mức suýt chút nữa tháo dỡ Nguyên Linh khách sạn, một sự tình nghiêm trọng như vậy, vạn nhất không gánh vác nổi thì làm sao? Có điều lúc này, muốn lui cũng không kịp rồi, Lục Ly có thể cảm nhận được, hộ vệ trung niên mạnh mẽ kia, đã để mắt tới hắn rồi, muốn chạy cũng chạy không thoát. Thế là, Lục Ly chỉ có thể cứng rắn da đầu, bước lên bậc thang. Thiên Tinh Các, nằm ở tầng cao nhất của Nguyên Linh khách sạn, gần như chiếm trọn cả một tầng, là gian phòng lớn nhất, xa hoa nhất của Nguyên Linh khách sạn. Một ngày một khối trung cấp tinh thạch với giá trời, cũng không phải người bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821184/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.