Ngọc Dương Thành lúc này, lực lượng còn lưu thủ đã vô cùng yếu ớt, căn bản không ai có thể ngăn cản bọn người Hắc Khuê, cho nên bọn hắn cướp bóc vô cùng nhẹ nhàng. Bất quá, những nơi như Hỏa Linh Phách Mại Hành, bọn họ cũng không dám động tới, mà Nhạn Tam cũng không đi quản chuyện thị phi trong thành. Đây một mực là nguyên tắc hành sự của Hỏa Linh Phách Mại Hành, cho dù là nước diệt, Hỏa Linh Phách Mại Hành vẫn có thể bình yên tồn tại. Sau khi cướp bóc mấy đại gia tộc, thời gian đã trôi qua hơn một canh giờ, đoán chừng đám người công kích Hắc Phong Trại hẳn là đã nhận được tin tức, hiện tại chỉ sợ đã sắp trở về rồi. Thế là Hắc Khuê hô to một tiếng:
Triệt hô!
Sau đó, bốn vị đương gia, dẫn theo toàn bộ người của Ám Ảnh Đường, riêng phần mình cưỡi lên tuấn mã cướp được, mang theo đầy châu báu, hướng phía đông thành chạy đi. Phía bắc có liên quân Ngọc Dương Thành, phía nam là Ma Thú Sơn Mạch, chỉ có hai mặt đông tây mới là sinh môn. Mà phía đông Ngọc Dương Thành, cũng là một vùng núi non hiểm trở, bên trong cũng có rất nhiều sơn phỉ cường đạo, Hắc Khuê ở nơi đó, sớm đã mai phục phân đường. Thỏ khôn còn có ba hang động, huống chi là sơn phỉ còn xảo trá hơn thỏ khôn rất nhiều lần. Đợi đến khi liên quân Ngọc Dương Thành chạy về Ngọc Dương Thành, nhìn thấy tường đổ gạch nát, phủ đệ gia tộc đầy vết thương tang thương, các gia chủ của mấy đại gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821169/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.