Luyện Dược Sư Công Hội của Nguyên Linh Thành nằm trong một gốc cổ mộc cực kỳ to lớn. Gốc cổ mộc này cao tới ngàn trượng, sừng sững trực nhập vân tiêu, như là một ngọn núi cao hiểm trở. Mà Luyện Dược Sư Công Hội, chỉ là chiếm cứ một cái hang cây nho nhỏ ở phía dưới mà thôi. Ngay cả như vậy, Luyện Dược Sư Công Hội của Nguyên Linh Thành cũng đủ hùng vĩ uy nghiêm, so với những lầu các, cung điện dựng bằng cự thạch bên ngoài, còn phải rộng rãi hơn. Đan Vương bước theo bậc thang đi lên, các thí sinh phía sau theo sát phía sau. Cầu thang xoắn ốc bên trong Luyện Dược Sư Công Hội, một mực thông đến mái nhà của kiến trúc công hội. Sau khi đến mái nhà, Đan Vương vẫn không dừng bước, mà là tiếp tục men theo thân cây đi lên, nguyên lực cường đại khiến cho Đan Vương khi đi trên thân cây thẳng đứng, như giẫm trên đất bằng. Những người khác thì không thoải mái như vậy, đại bộ phận những người trẻ tuổi tại chỗ này đều chỉ là Đại Nguyên Sư, hơn nữa còn là Đại Nguyên Sư tương đối thấp cấp, thậm chí còn có mấy người giống Lục Ly, mới chỉ là Nguyên Sư giai. Dù sao bọn họ đều còn chưa tới hai mươi tuổi, có thành tựu như thế này, đã coi như là thiên tài trong thiên tài rồi. Nguyên lực như vậy, muốn tiêu sái như Đan Vương, căn bản không thể nào. Cho nên bọn họ chỉ có thể như là viên hầu giữa sơn dã, mượn thân cây cành cây trèo lên. Nhưng có một người khác biệt, đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821155/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.