Hoang Cổ Chi Sâm mênh mông, tìm một con khỉ nhỏ e rằng còn khó hơn tìm một người rất nhiều. Nhưng Lục Ly lại vô cùng tin tưởng. Bởi vì Lục Ly là hiểu rõ Tiểu Hắc, tên này tuy lười lại tham ăn, nhưng lại không ngu ngốc, nó nhất định sẽ để lại manh mối cho Lục Ly. Tỉ như... chạy trốn về phía hồ nước nhỏ nơi Tinh Hà Tam Cảnh, bởi vì một người một khỉ đối với Hoang Cổ Chi Sâm, nơi quen thuộc chung chính là nơi đó. Trên thực tế, Tiểu Hắc cũng chính là làm như vậy. Tên này hôm qua tự biết đã gây họa lớn, cho dù trở về tìm được Lục Ly, e rằng Lục Ly cũng không giúp được nó, ngược lại vì vậy mà đều bị ngăn ở trong Cự Mộc Thành. Cho nên Tiểu Hắc lúc tình thế cấp bách, sinh ra nhanh trí, xoay người chạy vào Hoang Cổ Chi Sâm. Hoang Cổ Chi Sâm quá lớn, Tiểu Hắc muốn để lại manh mối rất khó, cho dù có để lại, Lục Ly cũng không nhất định nhìn thấy. Thế là Tiểu Hắc dứt khoát đi dọc theo tuyến đường đã trở về trước đó, chạy ngược về phía hồ nước nhỏ đó. Mượn nhờ đại năng lượng bùng nổ của huyết mạch thần thú, Tiểu Hắc bỏ chạy với tốc độ cực nhanh, nhanh đến mức ngay cả Thành chủ Dương Đan Phong cũng không kịp đuổi theo. Tuy nhiên cỗ lực lượng này tiêu hao quá lớn, đến nhanh, đi cũng nhanh. Khi lực lượng của huyết mạch thần thú tiêu tán, Tiểu Hắc lâm vào kỳ suy yếu. Thật ra cũng không phải suy yếu, chỉ là có chút kiệt lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821134/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.