Là một Luyện Dược Sư chính thống, Liễu Uyên biết rõ sự quý giá của một gốc dược thảo, cho nên đối với phương thức hái thuốc phung phí của trời của Lục Ly, hắn vô cùng không tán thành. Cũng giống như một ngư dân sống bằng nghề đánh bắt cá sẽ không bắt giữ cá con; một thợ săn sống bằng nghề săn bắn sẽ không giết hại thú non; một tiều phu sống bằng nghề đốn củi sẽ không chặt cây non. Đây là sự trân quý đối với tài nguyên mà mình dựa vào để sinh tồn. Nhưng Lục Ly không phải là người như vậy, hắn vốn xuất thân từ thế gia sơn phỉ, trong nhận thức của hắn, đã đến thì không thể đi tay không, đã lấy thì phải lấy sạch sẽ, không thể để lại bất cứ thứ gì, dù chỉ một chút cũng bị coi là hắn không chuyên nghiệp. Quan niệm này, đến nay vẫn đang ảnh hưởng đến hắn. Đương nhiên, việc hái lấy những dược thảo chưa trưởng thành cũng đến từ kiến nghị của Châu Lão. Tinh Hà Đỉnh mà Lục Ly vừa mới đạt được, vốn là dược điền tư nhân mà Triệu Tinh Hà dùng để trồng dược thảo, bây giờ vừa vặn có thể được Lục Ly sử dụng. Tuy nhiên, trước đó, dựa theo yêu cầu của Châu Lão, Lục Ly móc ra tất cả Ngũ Hành tinh thạch trong giới chỉ thứ nguyên của hắn, đều ném vào Tinh Hà Đỉnh, cung cấp cho nó hấp thu. Đây chính là trên trăm khối Ngũ Hành tinh thạch cấp trung cấp, đủ để Lục Ly mua được một Tam phẩm luyện đan lô. Mà lại, trong đó còn có cả tinh thạch mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4821115/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.