Trên lôi đài, Lục Ly được cho phép, lúc này đang điên cuồng bùng nổ. Mã Nhạc nào có thể là đối thủ của Lục Ly, tự nhiên ngay lập tức, liền bị Lục Ly đánh ngã. Nhưng Lục Ly tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua Mã Nhạc như vậy, hắn căn bản không hạ tử thủ, chỉ là nhắm vào mặt, háng, đan điền cùng các bộ vị mấu chốt khác của Mã Nhạc, các loại hạ độc thủ. Mã Nhạc bị đánh cho mặt mũi sưng vù, tu vi gần như bị phế, nhưng chính là không thể kêu lên lời nhận thua, bởi vì mỗi lần hắn cố gắng phát ra tiếng, Lục Ly đều sẽ giáng một đòn vào ngực và phổi, hoặc yết hầu của hắn, đánh lại lời của Mã Nhạc. Người Mã gia phía dưới đều sốt ruột chết đi được, nhưng đại thiếu gia của bọn họ chưa nhận thua, Lễ quan chưa tuyên bố trận đấu kết thúc, những người này của bọn họ cũng không dám tùy ý lên tiếng. Cho đến khi Phương Thanh Sơn vội vã đến, nhìn thấy tình huống trong sân, mới vội vàng hô:
Chúng tôi nhận thua!
Lúc này, Mã Nhạc cũng chỉ còn lại có nửa cái mạng. Lục Ly nghiêng đầu, hận hận nhìn một chút Phương Thanh Sơn, rồi mới lộ ra một nụ cười âm hiểm, đột nhiên một cước đá vào đan điền của Mã Nhạc.
Ngươi dám!
Phương Thanh Sơn hét lớn một tiếng, hướng về phía trước xông tới, hắn biết, nếu như một cước này của Lục Ly đá xuống, đại thiếu gia Mã gia liền bị phế. Đối mặt với Phương Thanh Sơn khí thế hung hăng, Lục Ly căn bản không quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4805558/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.