Ở góc xưởng, có một hàng thạch ốc, xem ra nơi đó hẳn chính là chỗ ở của các khôi lỗi sư. Châu lão cảm ứng một chút, dù sao cũng không phát hiện khí tức sinh linh. Còn về việc có khôi lỗi tồn tại hay không, Châu lão cũng không có cách nào phán đoán, bởi vì ở đây khắp nơi đều là vật liệu chế tác khôi lỗi, ai biết đống nào là thành phẩm, đống nào là bán thành phẩm? Lục Ly chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí một hướng về hàng thạch ốc đó sờ soạng đi tới. Cũng may là suốt một đường đều không có gì dị thường, Lục Ly thuận lợi đến được thạch ốc, hơn nữa đẩy cửa ra. Vừa vào nhà một khoảnh khắc, Lục Ly nhìn thấy một hắc thạch khôi lỗi, hắn không chút nghĩ ngợi, giống như phản xạ có điều kiện mà phát ra Long Uyên đao, chém hắc thạch khôi lỗi đó thành hai nửa. Lúc này, Lục Ly mới phát hiện, hắc thạch khôi lỗi đó chỉ là một bán thành phẩm, ma văn trên người mới chỉ vẽ được một nửa. Xem ra Lục Ly có hơi thần kinh quá mẫn rồi. Bất quá điều này cũng không thể trách Lục Ly, giết nhiều khôi lỗi như vậy, hắn đã sớm có chút chết lặng rồi. Một động tác nếu lặp lại mấy nghìn lần, vậy thì sẽ trở thành thói quen thôi. Huống hồ ở đây lại quỷ dị như vậy, cẩn thận chút cũng không sai. Sau khi quét sạch cả căn phòng một lượt, xác nhận xung quanh không có nguy hiểm, Lục Ly mới bắt đầu lật xem đồ vật trên bàn bên cạnh. Đồ vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4805536/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.