Mắt thấy còn chưa tiến vào Taro cổ thành, một trận đại chiến sắp sửa xảy ra trong nội bộ bọn họ. Sa lão y nguyên gắt gao không chịu nói thứ hắn muốn là gì. Các thành viên Chiến Lang dong binh đoàn đã móc ra vũ khí, chỉ cần Thiên Lang một tiếng lệnh hạ, bọn họ liền sẽ động thủ. Kết quả Thiên Lang lại đột nhiên phất phất tay với người một nhà, nói: “Đem vũ khí đều cất vào đi!” Mọi người không hiểu, Cuồng Lang tính tình nóng nảy nhất bất mãn hỏi: “Lão đại, đều đã như vậy rồi, vì sao còn không cho chúng ta động thủ?” Thiên Lang không trả lời vấn đề của Cuồng Lang, mà là chắp tay một cái với Sa lão, nói: “Sa lão, ta đáp ứng điều kiện của ông, món đồ ông muốn, thuộc về ông, nhưng ông phải toàn lực phối hợp hành động của Chiến Lang dong binh đoàn chúng ta!” “Lão đại!” Nghe được lời Thiên Lang nói, Cuồng Lang càng thêm bất mãn. Các thành viên khác của Chiến Lang dong binh đoàn cũng có chút xao động, dù sao cách làm của Sa lão, thật sự quá không hợp quy tắc. “Sao? Lời của ta các ngươi đều không nghe nữa sao?!” Thiên Lang mặt âm trầm, quét mắt một vòng. Mọi người đều im bặt, xem ra Thiên Lang vẫn rất có uy vọng trong Chiến Lang dong binh đoàn. Thấy mọi người đều thu hồi vũ khí, Thiên Lang nghiêng người nhường ra con đường, nói với Sa lão một câu: “Mời!” “Đa tạ!” Sa lão nói tiếng cảm ơn xong, bước chân hướng Taro cổ thành đi tới. Nhìn thấy Thiên Lang cứ thế buông tha cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4805523/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.