Để tránh cho kinh động đến Lục gia, Lục Tuyết cũng đi theo đội nghi trượng do Lý Viêm Long phái ra cùng nhau đi về phía trước, Lục Ly càng là an bài tất cả Hỏa Hoang tộc nhân một đường thủ hộ, trận dung như thế này, cho dù ở Thiên Nam địa khu hoành hành, cũng đủ rồi. Lúc này, cách Lục Ly mang theo Lục Tuyết và Lục Thần rời khỏi Lục gia đã qua hai năm rưỡi rồi, cách Lục Ly và mẫu thân Lục Cầm trở về Lục gia, ròng rã ba năm đã trôi qua. Trong ba năm này, đối với Lục Ly mà nói, từ một Nguyên Đồ cấp ba nho nhỏ, vượt qua đến Nguyên Sư cấp một, có thể nói là đã phát sinh nghiêng trời lệch đất biến hóa. Thế nhưng đối với Lục gia của Ngọc Dương thành mà nói, lại phảng phất không có bao nhiêu biến hóa, thời gian giống như ngưng kết lại vậy. Khi Lục Tuyết gõ cửa lớn Lục gia, nhìn đội nghi trượng cường đại trước mặt, toàn bộ Lục gia đều hoảng sợ rồi, đừng nói là gia chủ Lục Uyên, ngay cả lão gia tử Lục Ngô, cũng chưa từng gặp qua trận dung như thế này a. Toàn bộ già trẻ Lục gia tất cả đều ra nghênh đón, tất cả người của Ngọc Dương thành đều chạy tới xem náo nhiệt. Đối với Ngọc Dương thành hẻo lánh mà nói, bao nhiêu năm qua, còn từ trước tới nay chưa từng gặp được trường hợp lớn như thế này đâu. Trên trăm đội nghi trượng giương cờ hiệu Hoàng đế, trên trăm Hỏa Hoang tộc nhân có thân thể to lớn, mang đến áp lực cường đại cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4805517/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.