Lục Ly và Xích Đồng sau bao ngày xa cách trùng phùng, lại có một loại cảm giác tha hương ngộ cố tri, rồi cứ thế như không có ai ở bên cạnh mà trò chuyện. Nam tử bên cạnh thực sự nhìn không được nữa, chỉ có thể khẽ ho một tiếng, biểu thị sự tồn tại của mình. Lúc này Lục Ly và Xích Đồng mới ngừng miệng, quay người đối mặt với nam tử kia. Nam tử kia thấy tiêu điểm trong trường một lần nữa quay lại trên người hắn, lúc này mới hài lòng gật đầu, rồi nhìn chằm chằm Lục Ly hỏi:
Ngươi là ai?
Ngươi lại là ai vậy?
Lục Ly không khách khí hỏi ngược lại. Nam tử kia trên mặt thoáng hiện vẻ giận dữ, nhưng sau khi cảm ứng được khí tức trên người Lục Ly, vẫn nhịn xuống được, nói:
Ta là Liệt Thiên của Liệt gia Hỏa tộc, ngươi rốt cuộc là ai?
Hừ, tại sao ta phải nói cho ngươi biết!
Ngữ khí của Lục Ly quả thực muốn chọc tức người ta đến chết cũng không đền mạng. Liệt Thiên là người nổi bật trong thế hệ này của Liệt gia, tuy không phải dòng chính, nhưng hắn, một người con thứ, lại phế bỏ trưởng tử trưởng tôn của Liệt gia, bây giờ càng bị Liệt gia dốc hết tài nguyên bồi dưỡng. Hai năm rưỡi nay, vẫn chưa từng có ai dám không khách khí với Liệt Thiên như vậy. Đó là bởi vì, những người dám không khách khí với hắn, đều đã chết rồi. Liệt Thiên chính là kiểu phế vật lưu tiêu chuẩn, rồi nhân vật chính nhất phi trùng thiên. Sự nhận thức này, một mực thật sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4805496/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.