Hấp thu bài học lần trước, Lục Ly dựa theo kinh nghiệm mười lăm năm làm sơn phỉ của mình, đã thật tốt ăn diện một chút cho Lục Tuyết và chính hắn. Áo choàng màu đen che khuất khuôn mặt non nớt của hai người, vũ khí khoa trương hiển lộ thực lực bất phàm của họ, đồng thời nhẹ nhàng lên đường, lại nói rõ trên thân hai người không có kim ngân chi vật. Kiểu ăn mặc này, luôn luôn là kiểu sơn phỉ không thích nhất chiêu chọc. Quả nhiên, một đường thuận lợi, chỉ dùng hơn mười ngày thời gian, Lục Ly và Lục Tuyết liền vội vã đến Nam Linh Thành cách Trường Hạ Thành mười lăm ngàn dặm. Nam Linh Thành phương viên gần trăm dặm, lớn hơn Ngọc Dương Thành vô số lần, nhưng lúc này trong thành lại tắc nghẽn đầy người, bởi vì hôm nay đúng lúc là ngày Nam Linh Học Viện chính thức chiêu sinh. Cả Nam Linh Đế Quốc, các thiếu niên có thiên phú đều tụ tập đến đây, lại thêm xa mã, gia nhân, hộ vệ, bộc tòng vân vân của bọn họ, trực tiếp khiến nhân khẩu trong Nam Linh Thành gia tăng vài lần, không chen chúc mới là lạ chứ. Lục Ly nhìn biển người trước mắt, vuốt một cái đầy mặt phong trần, khánh hạnh nói: “May mà không đến muộn, nếu không sẽ phải đợi thêm một năm nữa rồi!” Lục Tuyết bên cạnh tiếp lời nói: “Đợi thêm một năm nữa thì ta sẽ không còn cơ hội báo khảo Nam Linh Học Viện nữa.” “Ồ, cũng đúng, vậy chúng ta mau chóng chen vào đi thôi, chớ đến Nam Linh Thành rồi lại bỏ lỡ báo danh!” Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4805416/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.