Khi Lục Uyên và mấy vị Nguyên giả của Lục gia nói xong kế hoạch của mình, đang chuẩn bị giả bộ hòa hảo với Trần gia, Lục Ly khẽ gật đầu về phía một cây đại thụ ở đằng xa. Cây đại thụ kia chợt động, người ẩn nấp bên trong lộ vẻ mặt chấn kinh, hắn không ngờ ở một địa phương nho nhỏ như Ngọc Dương Thành này, lại có người có thể nhìn thấu thân ảnh của hắn. So sánh dung mạo của Lục Ly một chút, người kia xác định Lục Ly chính là người mà Nhạn Mục dặn dò phải bảo vệ, thế là không còn lưu lại, đột nhiên hóa thành một đạo hỏa ảnh, xông về phía Trần gia và Hắc Phong Trại. Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt hồng quang lóe lên, tất cả người của Trần gia và sơn phỉ Hắc Phong Trại, trên người đột nhiên đều bốc lên một đoàn hỏa quang, sau đó còn chưa kịp thảm thiết kêu la, liền nhao nhao hóa thành tro bụi, một trận sơn phong thổi tới, tất cả tro tàn tiêu tán, bốn phía cái gì cũng không còn. Người của Lục gia từng người một há to miệng, kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời, ngay cả Lục Uyên và các Nguyên giả còn đang thảo luận kế hoạch, cũng kinh ngạc nhìn đứng ngây người ở đó. Đây phải có thực lực mạnh đến nhường nào, mới có thể trong một khoảnh khắc diệt đi hơn trăm người? Nguyên Sư? Tuy rằng chưa từng gặp, nhưng hẳn là rất không có khả năng đi. Đại Nguyên Sư? Hình như cũng không được. Đó chính là Nguyên Tông, hoặc Nguyên Vương? Làm sao có thể! Một tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4805414/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.