Còn như Lục Tuyết, nàng chẳng những phải làm nha hoàn đưa cơm cho Lục Ly, mà còn phải ngủ cùng! Đây là Lục Uyên đích thân bàn giao, thậm chí một đám phụ nhân của Lục gia còn muốn dạy Lục Tuyết một vài chiêu trò làm hài lòng nam nhân trên giường, Lục Tuyết bị dọa cho đoạt đường mà chạy trốn. Trên bàn ăn, Lục Tuyết hướng Lục Ly phàn nàn nói: “Sự trong sạch của ta hoàn toàn bị ngươi vấy bẩn rồi!” “Ta đã nói sẽ chịu trách nhiệm về ngươi mà.” Lục Ly một trận cười gian. Lục Tuyết chợt dừng đũa, bị tức đến mức rốt cuộc ăn không vô cơm. Lục Ly tiếp tục trêu ghẹo nói: “Nhớ đi chăm sóc bà bà của ngươi hả?” “Bà bà?” Lục Tuyết sững sờ, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, lập tức giận dữ: “Lục Ly, ngươi đi chết!” “Ha ha ha…” Nhìn thấy dáng vẻ vừa thẹn vừa giận của Lục Tuyết, Lục Ly một trận cười to. Nhưng cười xong sau đó, Lục Ly vẫn nghiêm túc nói với Lục Tuyết: “Khoảng thời gian này, bên mẹ ta thì bái thác ngươi rồi.” Lục Tuyết ổn định lại tâm tình phẫn nộ, nói: “Ngươi yên tâm về phía Tam Cô, ta sẽ chăm sóc. Nhưng ta nghĩ mãi mà không rõ, lúc sáng sớm ngươi vì sao nhất định phải lấy thân phận Hắc Bào Luyện Dược Sư ở lại Lục phủ?” Ngươi cho rằng ta muốn à? Lục Ly ở trong lòng oán thầm. Nhưng ngoài miệng lại giải thích nói: “Nếu như ta mỗi ngày giả trang Hắc Bào Luyện Dược Sư, chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ.” “Cũng là.” Lục Tuyết gật gật đầu, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-hanh-dai-chua-te/4794771/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.