Một đường đi tới, nội thị cung nữ đều cẩn thận cung kính, nàng liền có chút lâng lâng, mạnh mẽ ưỡn thẳng sống lưng mà đi. Xa xa nhìn thấy đoàn người theo hướng này mà tới, người nọ được vây đỡ cũng ăn mặc như nội thị, mũ cao tơ vàng, cung trang gấm vóc hoa văn hình mây, hình thể hơi mập, trái lại cười đến vui vẻ, đúng là Chu Hữu Đức.
Không hề muốn chạm mặt với hắn, gặp phải cũng đành hàn huyên, khép tay áo cười tít mắt tới nghênh đón, nói: “Hóa ra là Chu tổng quản, Tiểu Kha hữu lý rồi.”
Chu Hữu Đức cũng cực kỳ khách khí, cười nói: “Điển sử tuổi trẻ đầy hứa hẹn, thật là tấm gương cho chúng ta.”
Tiểu Di vội nói: “Tổng quản khách khí rồi, Tiểu Kha vẫn còn phải học tập Chu tổng quản nhiều hơn nữa mới được.”
Theo lệ, nàng nên tự xưng là nô tài, lời chưa nói ra miệng, chung quy cũng không muốn tự hạ giá trị bản thân, cúi đầu trước hắn. Nhóm nội thị phía sau Chu Hữu Đức cũng nghe ra được, lại hơi xôn xao một trận. Trên mặt Chu Hữu Đức vẫn cười như cũ, nhưng ánh mắt hơi lạnh: “Nói ra, ta tìm điển sử là có chuyện bàn bạc.” Hắn nheo mắt, trên gương mặt phì nộn trắng trắng chỉ thấy một khe hở cong cong: “Điển sử tu sửa danh hoạ cho Lộc Vương, công lao không nhỏ, quả thật muốn ghi vài nét cho điển sử. Ai ngờ thủ hạ lại tìm không thấy hồ sơ của điển sử…” Sắc mặt Tiểu Di khẽ trắng bệch, không khỏi âm thầm cắn răng, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546543/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.