Thiếu niên há miệng cười, lộ ra hàm răng trắng “Bộ dạng ngươi chật vật thế này ta không đến xem, chẳng phải là đáng tiếc sao.”
Nàng tức đến độ giơ nắm tay qua, mà lại đụng đến miệng vết thương, ‘hự’ một tiếng hít hơi lạnh, trên trán cuối cùng cũng toát mồ hôi. Thiếu niên thấy nàng như vậy nhíu mày nhìn về phía mông nàng. Trong phòng không có ánh sáng chỉ có ánh trăng, hắn nhìn cũng không rõ ràng, kìm lòng không đặng đưa tay qua dò xét. Tiểu Di thấy thế liền vả vào mặt hắn một cái.
‘Bốp’ một tiếng giòn tan, thiếu niên một tay che mặt một tay chỉ vào nàng, cả giận nói: “Ngươi cái đồ điêu phụ này!”
Tiểu Di cũng không chút nào yếu thế: “Ngươi cái đồ háo sắc này!”
Hai người nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn nhau không yếu thế, đang lúc giằng co, chợt nghe bên cạnh một tiếng ngáp rất nhỏ. Tống Ngọc còn buồn ngủ dụi dụi mắt than thở: “Sao lại ồn ào như vậy?” Mơ hồ nhìn thấy bóng dáng hai người, lắc lắc đầu, nhất thời thấy rõ mặt thiếu niên kia, cả kinh cứng họng: “Ngươi… ngươi…”
Thiếu niên kia quay đầu liền ký cho hắn một cái, Tống Ngọc không kịp thốt tiếng nào liền nằm úp xuống tiếp. Hắn mắng: “Chỉ có tiểu nhân và nữ tử là khó nuôi.” Nói xong xấu xa liếc nàng: “Ta coi như đã gặp phải đủ hai loại rồi.” Tiểu Di đang chuẩn bị cãi lại thì hắn khom lưng bế nàng lên. Mặt hai người gần trong gang tấc, hô hấp không phân rõ, Tiểu Di cứng họng trợn mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546538/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.