Người ở trong lòng trên mặt bị son phấn rẻ tiền che đi, xa xa nhìn chỉ cảm thấy vô cùng thê thảm. Mép váy kéo lên thắt ở bên hông, không có nét rụt rè của thiếu nữ, ngược lại cảm thấy ngây thơ đáng yêu. Có lẽ là lần đầu tiên nhìn thấy nữ tữ lớn mật như vậy, nhịn không được ho khan hai tiếng, lúc này mới khiến nàng từ trên cây ngã xuống, không ngờ lại ôm trọn trong lòng.
Nam tử nhịn không được cười rộ lên, đặt nàng xuống đất, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt mát rượi: “Cô nương có bị thương không?”
Tiểu Di vừa mới hoàn hồn, không nghe rõ hắn nói cái gì, cũng không cảm thấy xấu hổ, không nhanh không chậm thả mép váy xuống, đôi mắt to đen láy từ trên xuống dưới đánh giá nam tử kia, lại nhìn thấy tóc búi bằng trâm ngọc, mặt nhuận như ngọc, đôi mắt như nước, khóe miệng mỉm cười, toàn thân mặc thanh sam phiêu dật, góc áo nhẹ nhàng lay động, giống như thần tiên không hưởng khói lửa nhân gian vậy.
Chỉ là, đáng tiếc, nàng âm thầm thở dài.
Nam tử tới thanh lâu đều không phải dạng người tốt lành gì, người này tướng mạo đẹp như vậy cùng với những người trông giống người kia còn không phải cá mè một lứa.
Thu lại thần sắc, đổi lấy là chiêu bài tươi cười của Tiểu Di, vươn ra mười ngón tay nhọn hoắt, ngẩng đầu nói: “Bồi thường!”
Nụ cười này của nàng ngược lại làm tăng thêm mấy phần sáng lạn cho gương mặt bôi trét tán loạn kia, nam tử bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dung-dieu-no/3546513/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.