"Thích đến điên dại, không muốn đưa người này cho bất kỳ ai."
Bàn tiệc vừa rồi còn ồn ào cãi cọ lập tức im bặt, trừ Từ Lỗi ra thì những người khác đều thầm nghĩ vỏ chai này mất não rồi, chắc nó ăn gan hùm mới dám làm thế.
Nói tóm lại thì không ai dám bắt vị học bá mặt lạnh này chọn sự thật hay mạo hiểm.
Duy chỉ có vị học bá nào đấy tán dương liếc nhìn vỏ chai rượu, tự nhủ đêm nay không uổng công.
Dã tâm không lớn thì đã chả phải Liêu Tinh Thần, màn kịch quan trọng của buổi tối tẻ nhạt đã lên sàn, hắn nhướng mày nóng lòng hỏi: "Tôi chọn cả hai được không?"
Tống Liên Phi ngồi bên trái hắn, uống nhiều quá lỗ tai bắt đầu ong ong, nghe thành – "Tôi không chọn cái nào được không?"
Người này đêm nay bị Liêu Tinh Thần chuốc một đống rượu, nhất quyết không buông tha cơ hội báo thù nào.
Rượu có thể tráng mật gấu, Tống Liên Phi duỗi tay rót một chén rượu đầy ắp, ngang ngược đặt trước mặt Liêu Tinh Thần: "Không cho, quy tắc là quy tắc, nếu không chọn được thì liệu mà uống đê!"
Từ Lỗi định nói "không thành vấn đề" cuối cùng không thốt ra nổi, đành yên lặng thắp nhang cho đại diện phía tây.
Liêu Tinh Thần lành lạnh nhìn Tống Liên Phi, ánh mắt mang theo không biết bao nhiêu ý tốt, đáng tiếc Tống Liên Phi lại chẳng hề biết.
Bị chen vào như vậy mà nói là "tôi làm cả hai cũng được" thì không ổn, trong lòng Liêu Tinh Thần ghét bỏ hồi lâu mới quyết định nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-truc-ma-bien-thanh-ban-trai/400570/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.