- Là sinh vật ở ngoài tầm hiểu biết của hắn -
Thời điểm mà Triều Dương nhận được tin nhắn của Lâm Tử thì cậu đang nằm nhoài lên bàn nhắm mắt nghỉ ngơi, đầu của cậu đang nhức nhối vô cùng, nó cứ như muốn vỡ làm đôi ngay lập tức.
Bạn bè xung quanh thấy Triều Dương nằm bẹp không nhúc nhích thì tự bổ não là do ban nãy cậu tỏ tình thất bại nên giờ buồn sầu.
Dù sao thì ai cũng biết cậu yêu Tô Tần từ sâu trong xương tủy.
Nửa tiết học còn chưa kết thúc mà xung quanh đã ầm ầm lên tiếng bước chân, tiếp theo đó là tiếng va chạm của chân bàn vào sàn nhà, xa xa hơn là tiếng đập cầu ở sân thể chất....
Những âm thanh này quá mức chân thực, chân thực tới độ cứ như đã chẳng phải giấc mơ.
Triều Dương cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo từ mặt bàn truyền tới, trong nháy mắt cậu cảm thấy mơ hồ: chuyện gì thế này?
Chẳng lẽ là cậu nằm ngủ ở nền nhà phòng bảo vệ nên mới gặp ác mộng này ư?
Trí nhớ của Triều Dương dần trở nên hỗn loạn.
Lúc này từ cửa sau ban 1 có tiếng kêu kêu quát quát, một người nào đó chạy vọt vào.
Từ Lỗi từ một chỗ khác nghe được 'hành động vĩ đại' của Triều Dương, cầu cũng không thèm đánh nữa, cậu ta dùng tốc độ nhanh nhất từ sân bóc về đến phòng học. Cậu ta dùng hết sức túm người trên bàn dậy lắc lắc:
"Đù, không phải cậu nói lúc về mới tỏ tình ư?"
"Sao lại đổi nhiên đổi ý thế?"
"Hơn nữa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-truc-ma-bien-thanh-ban-trai/275045/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.