Năm đó bọn họ mới lên cấp 2, tất cả những điều xung quanh đều mới mẻ, nhất là phải tiếp đón bạn cùng bàn mới.
Sáu năm tiểu học cậu vẫn luôn ngồi cạnh Trần Phong, làm cái đuôi đi theo sau mông hắn, ngoại trừ Trần Phong và Lâm Mộc Ti, Trình Dư Dữ hoàn toàn không có bạn bè khác.
Lúc lên tiểu học cậu không cho ai gọi mình là Trình Ngọc Ngọc, còn Trần Phong không cho ai gọi mình là Trần Phong Phong.
Thế nên Trình Dư Dữ sửa miệng, gọi hắn là anh trai.
Cậu rất thích Trần Phong, rất sùng bái hắn cũng rất hâm mộ hắn, nhưng nếu có thể ngồi cạnh một cô bạn gái nhỏ xinh khác Trình Dư Dữ sẽ càng vui hơn.
Kết quả sau khi được phân chỗ như ý nguyện, nhóc con Trình Dư Dữ vui lắm, vừa tan học đã tung tăng chạy đến chỗ Trần Phong khoe khoang: "Anh trai ơi, em được ngồi cùng bàn với một bạn nữ."
Trần Phong trầm mặc trả lời: "Thì làm sao?"
"Anh trai, anh nói cậu ấy có thích em không?" Trình Dư Dữ ghé vào tai Trần Phong nói nhỏ: "Mấy bạn nữ ngồi cùng Lâm Mộc Ti hồi tiểu học đều thích cậu ấy, chả có ai thích em cả...."
"Không." Trần Phong mở miệng cắt ngang cậu: "Cậu ấy sẽ không thích em."
"Tại sao?" Trình Dư Dữ nhíu mày.
"Thì không thích là không thích." Trần Phong đẩy Trình Dư Dữ ra: "Em mau đi học đi, đừng lấy Lâm Mộc Ti làm gương. Đợi em học giỏi như cậu ta đã rồi hãy tính."
"Vâng...." Trình Dư Dữ uể oải gật đầu.
Tiết tiếp theo là tiết toán Trình Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-toi-hoa-thanh-gay/1244868/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.