Anh không nói gì, cơ thể cứng đờ đứng trước mặt cô, một lúc lâu sau mới tránh ra, Lâm Thanh Thanh liền kéo hành lý đẩy cửa đi ra.
Cô đi vào ký túc xá, chính thức xin nhập học trở lại, rất ít khi trở về. Nhưng Dịch Trạch Duyên lại thường xuyên đến thăm cô, có lúc đến một mình, có lúc sẽ đưa theo bé con. Mỗi lần tới, anh cũng mua cho cô rất nhiều đồ ăn, đồ dùng: quần áo, đồ trang sức, nhiều vô kể. Cô từ chối nhận nhưng anh vẫn cứ đưa, cô không từ chối được nên đành nhận lấy, mang đồ ăn cho những người trong ký túc xá, còn quần áo và trang sức thì đưa cho chị.
Cô sợ người khác biết mình và Dịch Trạch Duyên có quan hệ nên mỗi lần gặp nhau đều là ở trong xe anh, sau đó anh sẽ bảo lái xe lái một vòng quanh trường. Cho dù như vậy, nhưng trong trường vẫn có rất nhiều lời đồn liên quan đến cô, nói cô bị người ta bao nuôi, tuy nhiên Lâm Thanh Thanh không hề để ý.
Ngày tháng cứ thế trôi qua, cô khiến mình bận rộn hơn, không muốn gặp anh và bé con, cho nên mỗi lần anh đến tìm cô sẽ tránh né.
Tối hôm đó, Lâm Thanh Thanh đi từ thư viện về, ngang qua một rừng cây nhỏ, ở đó không có ai nên rất yên tĩnh, tĩnh đến mức khiến lòng cô cũng yên tĩnh lại. Cô ngồi xuống cầm một điếu thuốc ra hút.
Vừa mới hút được một hơi, một cánh tay đã đưa đến, không hề khách sáo đoạt lấy. Cô ngẩng đầu lên nhìn thì thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-toi-ga-cho-tong-tai/651186/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.