Anh ôm eo cô nói đùa: “Thì ra chỉ là vì dáng người anh đẹp thôi sao? Về sau gặp người nào đẹp trai hơn, có phải sẽ một cước đá văng anh không?”
Lâm Thanh Thanh không ngờ Dịch tiên sinh sẽ nói như vậy, gì mà một cước đá văng anh chứ? Người lớn mạnh tự tin như Dịch tiên sinh mà cũng có suy nghĩ này sao?
Lâm Thanh Thanh bật cười, đối mắt cong cong nhìn rất đẹp: “Làm gì có, anh là Dịch tiên sinh độc nhất vô nhị trên đời này, cho dù người khác đẹp trai hơn nhưng cũng không phải là anh, dù sao em cũng chỉ yêu một mình anh, anh chính là nam thần duy nhất của em.”
Dịch Trạch Duyên: “…”
Vừa rồi còn bắt nạt anh, vậy mà chỉ chớp mắt đã lại dỗ ngọt rồi. Cái vật nhỏ này, không lúc nào là không vây lấy tim anh.
Dịch Trạch Duyên cảm thấy vật gì đó bắt đầu phồng lên, nhưng anh lại cảm thấy rất dễ chịu. Dường như anh có lời muốn nói, nhưng lại mắc nghẹn trong cổ họng không nói lên lời. Anh ôm Lâm Thanh Thanh, cúi đầu hôn lên môi cô.
Dịu dàng triền miên, cẩn thận như ngọn gió xuân nhẹ nhàng.
Một lát sau, Lâm Thanh Thanh bị anh hôn đến tối tăm mặt mũi, cô thầm mắng người đàn ông này có độc, tối nay mà làm không tốt thì rất muộn mới về được nhà.
Lúc đầu, Lâm Thanh Thanh cứ tưởng chuyện giữa Mạc Khanh Nhan và Tiêu Bạch đã kết thúc, mà khi đi ra khỏi cục cảnh sát, Tiêu Bạch cũng không đến quấy rối Mạc Khanh Nhan nữa.
Nhưng cô không ngờ, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-toi-ga-cho-tong-tai/651176/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.