Cho dù trong phó bản có xảy ra chuyện gì, thì ngôi nhà trong game vẫn yên bình an nhiên như trước. Lúc Khấu Đông kéo chăn đứng dậy, chợt nghe thấy tiếng mưa rơi tí tách ở ngoài nhà, mùi nước mưa và hương cỏ xanh tươi mát phả vào phòng qua khe cửa, cuốn theo cả hương hoa tường vi trồng phía bên ngoài.
Kiểu thời tiết thế này đúng là rất thích hợp để ngủ.
Khấu Đông lại ngả đầu xuống, duỗi dài cánh tay, cong lưng ưỡn eo rên rỉ như một chú mèo.
Kết quả là lưng còn chưa duỗi xong, cổ tay đã bị người phía trước nắm lấy.
Xúc cảm ấm áp của da thịt bỗng nhiên truyền đến, làm Khấu Đông cũng phải giật nảy mình, luống cuống tay chân muốn tránh ra. Nhưng chỉ mới thoáng giãy dụa, y đã trông thấy bóng người đang nằm trong chăn ngay cạnh y.
Chân y vẫn chưa đá đến chỗ đối phương, nhưng đôi chân dài của người nọ đã vươn dài ra, giữ y rồi ấn về trong chăn.
Hô hấp cũng theo đó phả đến.
"Hừm," Giọng nói kia nghe có chút mệt mỏi, mơ màng như thể vẫn chưa tỉnh táo, giọng điệu đầy an ủi truyền vào vành tai y, "Không ngủ nữa à?"
Âm sắc này rất quen thuộc. Có lẽ bởi vì mới rời khỏi phó bản huyết tộc, nó vẫn mang theo giọng điệu biếng nhác của quý tộc.
Khấu Đông thôi ngọ nguậy, nhẹ nhàng thở ra.
Là Diệp Ngôn Chi.
An toàn.
Y cũng dựa đầu vào trước ngực đối phương, sau đấy ngẫm lại, lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.
... Đợi chút, Diệp Ngôn Chi an toàn hơn đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440599/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.