Thật ra nếu suy nghĩ cẩn thận thì cũng không khó đoán.
Từ cái lúc phát hiện ra có thiên sứ chưa bị sa đọa, Khấu Đông đã thấy có gì không đúng. Không phải do y nhạy cảm mà do y hiểu được địa vị của mình trong phó bản này ra sao, thiên sứ sáu cánh mà y vào vai đã rơi xuống nhân gian từ lâu, thần linh cũng lâm vào giấc ngủ say, sao có thể lòi ra một thiên sứ bình yên vô sự đi theo người?
Chính y còn không nhận được phần đãi ngộ này. —— Nói thật, đây không phải là dáng vẻ mà một NPC nên có.
Cứ ngoan ngoãn là được cưng chiều chắc?
Khấu Đông đã bắt đầu nghi ngờ từ lúc đó, chỉ là ảo cảnh được đắp nặn quá mức chân thật, lại còn cứ tóm trúng vào điểm yếu của người ta, lấy Diệp Ngôn Chi ra trêu đùa từ tim gan đến hơi thở của y, đủ để khiến y rối tung lên. Mãi đến khi thấy huyết tộc trẻ tuổi không nhiều lời cắn mình thì y mới nhận ra điểm lạ lùng của ảo cảnh này – dù sao thì bình thường người cầu xin được cắn chỉ có Khấu Đông, Diệp Ngôn Chi làm gì có chuyện mặc kệ sức khỏe y để cắn bẹp bẹp chứ.
Nói tới lại khiến Khấu Đông khó hiểu, y nghi ngờ không biết hương vị của bánh kem nhỏ là mình ra sao.
Bao nhiêu huyết tộc chạy theo sau lưng y còn không được, sao Diệp Ngôn Chi có thể không rung động chứ?
— Y thì phát sầu còn đám vampire kia mãi mãi cũng chẳng hiểu được, nếu không chắc chúng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440594/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.