Diệp Ngôn Chi cảm thấy có gì đó không đúng.
Đây không phải ảo giác của hắn, trong mắt Khấu Đông dường như không phải y đang nhìn hắn nữa mà là —— đang nhìn một cái bánh gato.
Trật tự giữa hai người lúc này bị đảo ngược, trước kia chỉ có huyết tộc mới dùng ánh mắt này nhìn nhân loại, hiện giờ lại là Khấu Đông – nhân loại real 100% dùng chính ánh mắt này để nhìn một vampire.
Nói thật, chuyện này có vẻ hơi khó nuốt.
Đặc biệt là khi Khấu Đông không chỉ nhìn người ta mà còn dí sát khuôn mặt tràn đầy mong muốn của mình lại gần đối phương, lúc chạm tới phần gáy của hắn thì lại ngửi ngửi mấy cái.
Dáng vẻ này....
Nếu như không phải biết sơ ủng phải tốn đến bảy bảy bốn chín ngày thì Diệp Ngôn Chi cũng nghĩ người này đã bị biến thành huyết tộc.
Dưới ánh nhìn chằm chằm của Diệp Ngôn Chi, hầu kết Khấu Đông lại giật giật, miễn cưỡng kiềm lại ham muốn hút máu rục rịch ban nãy xuống: "........."
Y dùng vẻ mặt cực kỳ vô tội để nhìn nhãi con đối diện.
Cứ như người vừa mở miệng nói 'ngon miệng' chẳng phải y.
Diệp Ngôn Chi nhất thời không biết nói gì, một hồi lâu sau mới giơ tay lên xoa xoa đầu Khấu Đông, trông chẳng khác gì đang xoa lông chó, chạm tới dây cột tóc phía sau đầu y mới dừng lại.
Sắc trời ngoài cửa sổ dần sáng lên, trong đám mây có vài vệt đỏ mờ nhạt treo lơ lửng.
Mặt trời cũng sắp ló rạng từ đó.
"Thôi bỏ đi," Diệp Ngôn Chi thấp giọng nói, "Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440579/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.