Nói thật, từ lúc bọn họ tổ đội với Khấu Đông đến giờ đã gặp cảnh bị NPC đối xử bất công nhiều tới mức chẳng còn hiếm lạ gì.
Nhưng bất công tới cái độ mà không thèm để hai người còn sống sờ sờ như họ vào mắt, nói chuyện cũng chẳng thèm care họ nửa câu như này.... Là lần đầu tiên gặp được.
Cảnh sát hỏi: "Đây học sinh trường cậu à?"
"Ừ."
Người đàn ông trẻ tuổi nhàn nhạt đáp lại một tiếng, ánh mắt vẫn hướng về Khấu Đông như cũ. Màu sắc con ngươi của hắn cực kỳ nhạt, trông không giống người bình thường, lại còn bị che sau lớp kính mỏng manh, tạo ra cảm giác xa cách khó tả.
Lúc trong trường học người nọ còn khẽ nở nụ cười, đến khi ra khỏi trường thì càng giống pho tượng biết thở hơn, chỉ có đôi mắt lóe lên ánh lửa.
Hắn quay về phía viên cảnh sát gật đầu, một tay đặt tên vai Khấu Đông như đang muốn bảo vệ.
"Nếu không còn gì để hỏi thì tôi xin phép mang học sinh về trường."
Viên cảnh sát không phản đối, phất phất tay ý bảo đi đi.
"Sau này nếu có chuyện gì e là còn phải làm phiền mấy vị bạn học này."
Tay giáo viên tâm lý dùng chút lực, thấp giọng nói: "Đi thôi —— xe tôi ở ngoài cửa."
Bấy giờ đã rạng sáng, thấp thoáng một đường bàng bạc trên nền trời xanh thẫm. Không bao lâu nữa, mặt trời đỏ rực sẽ từ dưới hàng mây nhảy ra, chiếu xuống những tia nắng bình minh rạng rỡ.
Người đàn ông trẻ tuổi mở cửa ghế phụ, hắn gật đầu ra hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440549/chuong-64.html