Đến 13h20 tiếng chuông lần thứ hai vang lên đánh thức mọi người đang trong giấc mộng tỉnh dậy. Học sinh đứa này đứa kia dụi mắt, chậm rì rì đi về phía trường học.
Khấu Đông chen lẫn trong đám người thấy được Hiểu Oánh với bạn trai cô ta. Vẻ mặt hai người không tính là tốt, trông có vẻ mỏi mệt.
Nhìn thấy họ từ xa, hai người kia cũng đi vào trong đám người đi tới đây, đứng trước mặt bọn họ. Tiểu Khải nhìn họ một hồi, hơi do dự nhưng sau vẫn mở miệng hỏi: "Mọi người ngủ được không?"
Tống Hoằng đáp: "Rất tốt là đằng khác."
Anh nhìn Tiểu Khải, nhướng mày hỏi lại: "Hai người ngủ không ngon à?"
"Cũng không phải là ngủ không được." Nam sinh ấp úng, "Chỉ có cảm giác mơ phải cái gì...."
Cậu ta thở dài một tiếng, lắc lắc đầu, rõ ràng là không muốn nhắc lại nữa, "Chẳng phải chuyện gì to tát."
Hiểu Oánh đứng ở một bên tỏ ra nôn nóng. Khấu Đông nhìn mắt cô ta, ý thức được mắt cô ả toàn là tia máu đỏ chắc chắn là ngủ không ngon.
Giờ ngủ trưa chỉ có một tiếng hơn, kể cả ngủ không ngon thì cũng sẽ không thành ra như vậy.
Bọn họ....
Khấu Đông nheo mắt.
Đối phương muốn che che giấu giấu nên Khấu Đông cũng chẳng muốn hỏi gì nhiều. Tuy rằng hỏi rõ cũng biết này chẳng phải là chuyện gì tốt đẹp nhưng Tiểu Khải lại liên tục tránh né, Khấu Đông cũng chẳng phải người thích tự chuốc nhục.
Đúng lúc bọn họ chuẩn bị vào lớp thì A Tuyết đi sau, cô thấp giọng nói: "Cô ta gọi ra rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440547/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.