Buổi tối ở nông thôn đến rất sớm, nhất là những đêm có tuyết rơi lạnh lẽo thế này.
Sau khi cơm nước xong, Khấu Đông đã tìm được cơ hội để lẻn ra ngoài một chuyến. Trong lòng y vẫn ấp ủ chút hy vọng, đi dạo vài vòng trong thôn, chỉ gặp vài người nông dân đang lầu bầu khó chịu vì phải ra ngoài gánh nước. Những người đàn ông này đều sở hữu diện mạo chất phác thuộc về nhà nông, mày rậm mắt to, khác biệt rất lớn với những kẻ mà y trông thấy lúc đó.
Khấu Đông quay đi quay lại mấy vòng cũng không tìm được người, không ngờ rằng Diệp Ngôn vẫn đứng đợi ở cửa, nhẹ nhàng thúc giục: "Bé con, còn chưa vào sao?"
Khấu Đông không muốn trì hoãn nữa, đành phải nói: "Vào đây ạ."
Bác gái hàng xóm cách vách cười khúc khích, đôi mắt tuần tra dừng lại giữa hai người.
"Nhóc Diệp," Âm thanh của bác gái phóng to vang dội, "Lại tới chăm vợ nhỏ của nhóc đấy à? Hửm?"
Gương mặt Khấu Đông bây giờ lúc xanh lúc đỏ, bị hai chữ vợ nhỏ này kích thích thẳng vào đầu óc đến choáng váng, răng cũng ngứa. Diệp Ngôn lại cố ý như không nhìn thấy phản ứng đó của y, chỉ coi màu sắc ửng lên ở hai bầu má là thẹn thùng, trong lúc nhất thời kìm lòng chẳng được mà cũng cảm thấy ngọt ngào.
"Thím đừng trêu em ấy," Hắn nghiêng người, giúp đứa nhỏ chặn lại ánh mắt kia, "Da mặt của em ấy mỏng lắm."
Tiếng cười của bác gái càng lớn hơn, nói: "Ai ui ui..."
Nhìn cái đôi này, rõ ràng đều là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440545/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.