Bọn họ chờ đợi ở trong làn sương mù dày đặc, một lúc sau, một bóng người vội vàng hốt hoảng, lảo đảo xuất hiện từ sau sương mù.
Người nọ không hề đeo mặt nạ, vì vậy Khấu Đông liếc mắt một cái đã ngay lập tức nhận ra —— đó là Ngưu Tinh bị chỉ ra và chọn vào đêm nay. Ngưu Tinh là một người phụ nữ trung niên, lúc này dường như bị thương ở chân, khập khiễng đi về phía bọn họ, sau khi nhìn thấy áo choàng màu trắng của Khấu Đông thì bước chân của bà đột ngột dừng lại.
Hô hấp của bà vẫn chưa bình ổn trở lại, thở hổn hển dữ dội, cảnh giác nhìn về phía Khấu Đông.
Khấu Đông giơ tay về phía bà ấy, biểu hiện việc y không có suy nghĩ làm hại bà ấy.
Người phụ nữ nhìn nửa ngày, thấy y thật sự không đi tới thì liền bước chân đi về phía cuối ngã tư đường. Tuy rằng đi đứng không quá linh hoạt, nhưng dù sao thì người vẫn còn sống.
Ở quan điểm của Khấu Đông, việc này ít nhất cũng coi như là một chuyện tốt.
Diệp Ngôn Chi hỏi y: "Đi không?"
Nếu như bây giờ mà còn không đi, chờ đến khi bị thôn dân phát hiện mình là cái thứ đầu sỏ gây chuyện, lúc đó chỉ sợ không dễ dàng rời đi được nữa rồi.
Khấu Đông nói: "Đi thôi."
Y lặng lẽ đi dọc trở về theo con đường nhỏ, lần lượt nghe thấy tiếng mở cửa kẽo kẹt của hai bên thôn dân, như thể bị tiếng khóc của đứa nhỏ quấy nhiễu. Có người cầm theo gậy gộc rồi đi ra khỏi cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/440520/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.