!!! Cảnh báo nội dung chương có chứa yếu tố 18+ cực đoan, cưỡng ép, shota... gây ám ảnh.
Bạn đã được cảnh báo, hãy làm một người đọc có văn minh!
Trước mắt là lối ra của trò chơi đang dần thu hẹp, cánh cửa ấy lóe lên một tia sáng rồi chậm rãi khép lại, chỉ còn vài bàn tay vẫn đang vươn về phía y.
Đó chính là tay của những người đồng đội, bọn họ đều đang gào thét gọi y. Đây là lần đầu tiêu Khấu Đông nhìn thấy biểu cảm thất kinh như vậy trên mặt đám người Tống Hoằng, thậm chí bọn họ còn bất chấp nguy hiểm mà nhoài cả nửa người ra, định cứu vớt đồng bạn không thể chạy thoát của mình trong giờ phút cuối cùng.
"Nắm lấy tôi!"
"Khấu Điềm Điềm —— Nắm lấy tôi!"
Trên mắt cá chân có xúc cảm xa lạ, vô số cành lá quấn lấy vòng quanh, vây chặt y tại nơi đây, không sao cử động nổi. Con dao nhỏ kia cứ cắt mãi, cũng không thể cắt hết bọn chúng được, ngược lại càng khiến chúng nó càng quấn cao hơn nữa, bò dọc lan theo thân hình của y về phía trước.
"Nhanh lên —— Không kịp nữa rồi!"
"Nhanh!!!"
Khấu Đông nghiến răng, dùng cả sức bú sữa mẹ, cuối cùng cũng cảm thấy mắt cá chân mình được buông lỏng —— đám thực vật kia nhận ra ý đau sắc bén, cuộn mình lại theo bản năng. Lợi dụng sơ hở này, y đột nhiên co chân lại, gấp rút muốn chạy về phía cửa thoát hiểm, ánh sáng trong nơi đó le lói, đồng bạn của y vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/2102364/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.