Chương 153.: Về quá khứ
Chết có cảm giác như thế nào nhỉ?
Khấu Đông hoàn toàn không hiểu lời này có ý gì nhưng Diệp Ngôn Chi không thèm giải thích. Nói xong câu này ánh mắt hắn càng thêm u ám, nặng nề không thấy đáy.
Trái tim Khấu Đông cũng trầm xuống, thậm chí còn sinh ra chút hận ý không mấy rõ ràng.
Tại sao lại gạt tôi?
Nếu từ lúc bắt đầu Diệp Ngôn Chi đang đứng ở đây với đám NPC kia không có gì khác biệt, y chắc chắn sẽ không khó chấp nhận như bây giờ.
Diệp Ngôn Chi.
Y nhấm nháp ra vị tanh mặn, không biết từ khi nào y tự cắn môi mình chảy máu.
Diệp Ngôn Chi...
Cả cơ thể của y hơi run rẩy, cứ như bị hàng ngàn hàng vạn con ong đốt vô số lần, từ đầu đến chân đều có vết thương cực kỳ chật vật —— đống thú bông lông xù im lặng không tiếng động vây lấy y, chúng đè cái tai đầy lông của chúng lên làn da của y, một chút thôi cũng khiến y càng run rẩy hơn .
Người đàn ông trước mặt nhíu mày, nhìn chằm chằm màu đỏ tươi trên khóe miệng y. Có vẻ như là thói quen, Diệp Ngôn Chi đưa tay, lòng bàn tay hướng lên trên muốn lau nó đi.
Không dùng tới sức, động tác cực kỳ nhẹ nhàng.
Thế nhưng lần này cổ thanh niên cứng đờ rồi nghiêng qua một bên, không cho hắn chạm vào.
"Tránh xa tôi ra!"
Tay Diệp Ngôn Chi khựng lại giữa không trung. Hồi lâu sau hắn mới thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/2102354/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.