Thực ra Khấu Đông vẫn thấy không hài lòng cho lắm.
Y rất hiếm khi thân thiết với Diệp Ngôn Chi như vậy, nhưng trong sách nói rằng một người sẽ hình thành được một thói quen trong 23 ngày, nghe vẫn có lý đấy chứ. —— Trước đó đã quen với việc cắn người, bây giờ không được cắn thì kiểu gì cũng cảm thấy trống vắng trong lòng, nghiến răng cũng khó chịu.
Bây giờ ngậm vào trong miệng, hơi thở quen thuộc bao trùm lấy cả người y, nhưng bên ngoài lại có âm thanh khác vang lên nhằm đánh vỡ không để cho y được hưởng thụ ngon lành.
Diệp Ngôn Chi buông lỏng y ra kéo dãn khoảng cách ra một chút.
Khấu Đông lập tức kêu lên hai tiếng tỏ vẻ khó chịu không hài lòng, dễ nhận thấy y đang không vui. Phản ứng này quá rõ ràng, chẳng khác gì so với lần trước bị cắt ngang khi đang hút máu, điều này khiến cho ánh mắt Diệp Ngôn Chi trở nên dịu dàng hơn, thấp giọng nói: "Có cái gì đó đang đến."
Lúc này Khấu Đông mới mở mắt ra, quay đầu nhìn ra phía ngoài.
Ngay khi tầm nhìn khôi phục, thứ đầu tiên đập vào mắt y chính là vẻ mặt tràn đầy phức tạp của những người chơi khác: "..."
Khấu Đông: "..."
Người khác: "......"
Khấu Đông: "......"
Đột nhiên cả hai bên đều cảm thấy xấu hổ, cũng không rõ là ai xấu hổ hơn ai. Trong thoáng chốc không khí trở nên vi diệu, mãi cho đến khi bộ xương khô ngoài cửa đánh vỡ cục diện này —— cuối cùng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-mot-giac-game-yeu-duong-da-bien-thanh-game-kinh-di/2102326/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.