Giờ ra chơi đến, cả người mỏi nhừ như được giải phóng, tôi uể oải vươn vai một cái. Sau đó, theo quán tính liền đưa mắt qua chỗ ngồi bên cạnh. Nhìn thấy hắn - Lãnh Thiệu Huy, tôi khẽ cau mày.
Từ lúc bắt đầu tiết một cho đến bây giờ, hắn vẫn duy trì một kiểu ngồi. Tay phải nắm chặt lấy quyển sách vật lí cao cấp, tay trái thả lỏng, đặt ngay ngắn ở trên bàn.
Hắn không có vẻ mệt mỏi nào. Trong khi đó, tôi đã đổi tư thế đến hàng chục lần. Tôi nghi ngờ hắn là một người máy siêu cấp. Hắn vô cùng, vô cùng không bình thường.
Lúc này, từ bàn bên cạnh, một bàn tay thò qua, vỗ vỗ vào vai tôi. Tôi đưa mắt nhìn qua.
Đó là một chàng trai khá cao, nước da trắng hồng, rất giống con gái. Hắn đeo một cặp kính, không có độ, trong có vẻ thư sinh.
Thấy tôi nhìn, hắn ngoắt ngoắt, dường như muốn nói điều gì đó.
Tính tôi vốn hay tò mò, ngay tức khắc rời chỗ ngồi của mình, đi qua chỗ hắn. Lúc tôi ngồi xuống cạnh hắn, tôi liền có cảm giác một ánh mắt nóng rực nào đó đang dõi theo mình. Tôi giật mình, rợn cả da gà.
"Có chuyện gì sao?" Mãi không thấy hắn nói gì, tôi nhíu mày, có chút bực mình hỏi.
"Xin chào, tôi là Thành Anh." Hắn cười, lộ ra đồng điếu cùng hàm răng đều như hạt bắp, trắng sáng rất đẹp. Tôi đơ lại trong vài giây nhưng ngay sau đó liền dứt ra, quay mặt đi nơi khác.
Thấy biểu hiện của tôi, nụ cười của Thành Anh càng sâu hơn. Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-day-anh-se-cuoi-em/574884/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.