Ngay khi cả đám bắt đầu dò la manh mối thì lại gặp được người quen.
SƯ PHỤ ĐẠI NHÂN!!!!! NGAO! NGAO! NGAO!
"Sư phụ!!!!!!!"
"Sư phụ a!!!"
"Sư phụ kìa!!!"
"Sư phụ!!!"
Bốn con long đần ngao ngao hưng phấn, bổ nhào lên người Hoàn Ưu, hết cọ đông rồi lại cọ tây làm cho bốn vị nào đó sặc mùi dấm chua, nồng nặc phiêu tán khắp nơi trong không khí.
"Ha hả, được rồi, được rồi. Đã bao lớn rồi mà còn làm nũng a!!"
"Phải rồi tiểu Thiên đâu rồi?! Sao không thấy nó đâu hết vậy!!!"
"Đại ca giận lẫy, chạy đi đâu mất rồi!!"
"Đại ca giận nên trốn rồi!!"
"Đại ca đi tìm kiếm tình yêu mới rồi!!"
"..... "
Cả một đám nhao nhao nói chồng lên nhau, khiến hai lỗ tai của Hoàn Ưu đều lùng bùng lên hết rồi. Lão có chút bất đắc dĩ mà nhìn đám đồ nhi yêu quý của mình, chặc, thật hết cách với tụi nó mà.
Gặp được sư phụ mà mình hằng mong nhớ, đám long đần nhanh chóng đem việc tìm kiếm Ngự Thiên quăng ra sau đầu, ngay cả chồng con cũng bị chúng nó lãng quên nhanh chóng.
Làm một đám nam nhân chỉ biết ngậm ngùi ghen ghét trong lòng mà thôi, bọn họ hoàn toàn chẳng dám thể hiện ra ngoài, không khéo bị lão bà gia bạo tới chết mất.
"Sư phụ, nhìn này nhìn này. Đây là đặc sản của mạt thế vị diện, gọi là tang thi đó!!"
Hắc Sát lôi một con tang thi cấp thấp bị trói gô cổ, bị bịt chặt mồm ra. Xém hù chết một đám người bên cạnh rồi, nhìn Hoàn Ưu có chút vui vẻ mà nhét con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tien-sinh/1329651/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.