Sau một hồi gà bay chó sủa, tất cả đều loạn thành một nồi cháo heo.
Các vị lãnh đạo cấp cao của căn cứ đã không thể không ra mặt.
Tất cả đều trưng ra một nụ cười gian thương bán nước mà chào đón các ấu long kia.
Ở bên cạnh bọn ấu long, Vũ Hàn đã sớm bị dọa cho bay màu nếu không phải mặt hắn vốn là mặt than thì có lẽ bây giờ đã khóc gọi cha gọi mẹ rồi.
Và cái mục đích tìm kiếm thị phi kia bọn Ngự Thiên đã hoàn toàn đạt được.
Khi Thừa Minh tướng quân chạy đến liền bị cảnh tượng thê thảm của các dị năng giả làm cho đứng hình một chập. Sau lại thấy cháu trai nhà mình cư nhiên lại cùng một bọn với "đám quái thai" nào đó kia khiến lão lại shock một hồi.
Đương nhiên là khi Thừa Minh đến thì Vũ Hàn cũng đã nhận ra được gia gia nhà mình đến.
Thú thật là hắn hỉ muốn lao ra ôm lấy gia gia mình rồi rống lớn rằng "Gia gia người mau đem con đi xa khỏi đám người này đi" mà thôi.
Hắc Sát trong thấy liền quăng cho Ngự Thiên một ánh mắt hàm chứa đầy ẩn ý. Ngự Thiên cũng nheo mắt mà trả lời lại.
Trong lúc vô hình, một vài việc đã được quyết định và một sợi dây ngựa lại thoát cương không bến bờ quay lại.
Vì thế hai người Ngự Thiên và Hắc Sát cứ thế làm chủ mà đi đến chỗ tướng quân Thừa Minh ăn nhờ ở đậu.
Mà các ấu long cũng không ngờ tới được rằng, khi bọn họ vừa rời khỏi chỗ bị phá nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tien-sinh/1329619/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.