Hắc Sát đi đến con suối nọ, ngồi xuống bên cạnh dòng suối. Thần thức lại điều chỉnh mấy loại thuốc chữa thương cùng bôi trơn để sẵn ở nơi dễ lấy nhất.
Lòng âm thầm thề, một lát nhất định phải hạ thủ cho bằng được. Hắn không muốn làm cẩu độc thân nữa đâu nha, cần vợ cần bà xã......
Lúc Tĩnh Kỳ đi đến thì thấy ái nhân trong lòng y đang ngửa mặt cười một cách ngốc ngốc đến không thể nào tả nỗi. Thần trí thì bay bổng đi đến nơi nào ngao du mất rồi a, thậm chí nơi khoé miệng còn lóng lánh chỉ bạc nữa.
Hắn cảm thấy ái nhân lúc này thật đáng yêu làm sao a.
Bước chầm chậm đến bên cạnh thiếu niên kia, hắn cũng không vội lên tiếng mà là ngồi cạnh bên y. Hắn cũng muốn xem thử xem, ái nhân của hắn có thể ngẩn người tới bao lâu.
Rất tiếc là khiến cho Tĩnh Kỳ thất vọng rồi, vì Hắc Sát tỉnh lại ngay khi Tĩnh Kỳ ngồi xuống cạnh mình.
Tĩnh Kỳ miệng cũng chưa mở liền bị người mà mình thầm nhớ thương nhào đến trên người hắn, cặp môi đỏ hồng nhỏ nhắn kia cũng dán lên môi hắn.
Cảm nhận vật mềm mại mát lạnh trên môi mình đang khẽ động đậy cứ như đang nói với hắn đây không phải là ảo giác của hắn càng không phải là giấc mộng của riêng hắn năm nào nữa mà là sự thật đang diễn ra.
Tĩnh Kỳ hoàn toàn bị hành động trời giáng kia của Hắc Sát làm ngớ ra, thân thể hắn liền cứng còng ra động cũng không dám động, hạnh phúc đến quá nhanh hắn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tien-sinh/1329605/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.