Vẫn còn hai tia cuối cùng, thời gian ngưng tụ lại còn gấp đôi các tia trước đó nữa.
Các ấu tể đều không nhịn được mà rùng mình, chúng nó cảm nhận được giường như mình đã bước một chân vào quỷ môn quan rồi thì phải.
Các ấu tể cố hết sức mà khôi phục lại linh lực, hai tia sét cuối cùng lại nhập thành một.
Thiên địa uy lực như muốn hủy diệt hết thảy chúng sinh. Cho dù là các tu sĩ ở khắp nơi trong tu chân giới đều cảm nhận đến uy áp của lôi kiếp này.
Hết thảy toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn đến nơi sâu trong Tử Minh sâm lâm. Nhìn đến lôi kiếp cỡ này, tất cả mọi người đều không nhịn được khiếp sợ, kính nể cùng kiêng kị.
"Không biết loại yêu tu nào mới có thể dẫn dât được loại này uy áp đây?!!"
"Haha, xem ra yêu tu sắp quật khởi rồi nhỉ!!"
"Nếu vượt qua lôi kiếp lần này, cho dù như thế nào đều phải mời chào cho bằng được người đó!!"
"Xem ra, tu chân lại dạy sóng một lần nữa rồi!!"
"Ha ha, lão phu nên thu đồ đệ rồi!!"
Ở một nơi sâu thẳm, băng tuyết lơi lất phất khắp nơi. Vương vấn trên mái tóc đen nhánh của người.
Màu trắng tinh khiết lại phản phất như chỉ có thể làm nền cho ánh mắt như mực của hắn.
Hắn nhìn về một phương, khóe môi mỏng khẽ nhếch. Không ai biết được suy nghĩ của hắn là gì cả. Thần bí như vậy, mỹ lệ đến vậy.
Ở một ngọn núi nào đó, một đệ tử ngoại môn mình mẩy chật vật. Ánh mắt ánh lên sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tien-sinh/1329584/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.