Shizuka từng bước đi lên cầu thang về phía Mạc Tử Lan. Thấy vậy, Mạc Tử Lan không những không sợ mà còn vênh mặt lên nhìn Shizuka. Còn bà ta, Mạc Tử Hiên và Mạc Tử Ngọc cũng chạy lên theo.
- Cô có biết mình đã nói những lời không nên nói rồi chứ? - Shizuka lạnh lùng hỏi.
- Tôi có nói sai sao, cái thứ đồ bỏ đi để lại cũng chỉ vướng mắt m ......- Mạc Tử Lan,
Mạc Tử Lan chưa kịp nói hết câu cổ họng đã bị Shizuka bóp chặt - Xem ra không cho cô bài học thì cô vẫn còn hống hách phải không? - Shizuka mắt toàn sát khí hướng về phía Mạc Tử Lan.
- Tử Ninh! Mau thả con bé ra, nó sẽ chết mất! - Bà ta chạy tới nắm lấy tay Shizuka cầu xin.
Mạc Tử Ngọc nắm lấy cổ bà ta hất sang 1 bên - Tốt nhất là cô ta chết đi, để lại cũng là vô tích sự.
- Tôi đã chán ghét cô ta từ lâu rồi. Vốn dĩ là người ngoài mà dám ở đây tỏ vẻ đại tiểu thư, bắt nạt người làm - Mạc Tử Hiên cũng lên tiếng.
- Tôi cầu xin cô hãy tha cho con bé! Tôi cam đoan con bé sẽ không bao giờ như thế nữa. Tôi cầu xin các người - Bà ta quỳ trên mặt đất cầu xin hết lời.
- Hừ! - Shizuka hừ 1 tiếng rồi buông lỏng tay quẳng Mạc Tử Lan xuống đất. Cô ta ôm cổ ho sặc sụa, nước mắt cũng ròng rã. Còn bà ta vừa vỗ lưng con vừa cảm ơn rối rít.
- Bà đừng vội mừng. Người đâu? Tát cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tai-phiet/9660/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.