Chính vì thế, những người lớn tuổi như ông cũng phải kiêng nể năm cô gái này. Quản lí Từ ấp a ấp úng:
- Tôi.... tôi thấy chuyện này.... ừm.... cũng không có gì to tát, không dám làm Tổng giám đốc & các Phó Tổng giám đốc phải phiền.... não. - Không ai biết rằng khi nói những lời này, sống lưng lão ta không ngừng thoát ra mồ hôi lạnh. Hắn dè dặt dò nhìn nét mặt của Tổng giám đốc, tim không ngừng đập liên hồi.
Đôi môi đỏ tươi không tô thêm tí son phấn nào, mềm mại phun ra 2 chữ lạnh lùng: " Phiền não? " - Vị Tổng giám đốc nào đó lạnh lùng liếc nhìn quản lí Từ cộng với 1 cái nhếch môi khinh thường.
" Bốp!Bốp!Bốp! ". Ngay sau đó, một tiếng cười tiếng cười thoải mái và 1 câu nói với vẻ như phát hiện ra 1 kỉ lục mới từ Phó Tổng giám đốc Điều Hành vang lên. - Phiền não! Ha ha, Quản lí Từ thật mệt ông suy nghĩ cho chúng tôi rồi!
- Chỉ 1 chuyện nhỏ cũng đủ làm chúng tôi phiền não. Là ông đang đánh giá thấp năng lực làm việc của chúng tôi sao? - Một tiếng nói tràn đầy vẻ mỉa mai vọng tới từ vị Phó Tổng giám đốc Tài Chính.
- Tôi tuyệt không dám.... tuyệt đối không có suy nghĩ đó ạ - Quản lí Từ lắc đầu như trống bỏi phủ nhận hết lời. Ông trời biết có cho ông có 100 cái lá gan ông cũng dám coi thường họ.
- Được rồi, cho ông cũng không dám. Tôi chỉ cho ông thời gian 3 ngày giải quyết êm xuôi việc này. Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tai-phiet/9651/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.