Sáng ngày hôm sau. Lúc 7h, khi Cao Quý Thần vẫn còn đang mơ màng đánh cờ cùng Chu công thì bỗng có cảm giác lạnh lẽo xông lên. Anh nhíu mày nhưng mắt chung thủy không mở ra. Anh dùng tay sờ soạng xung quanh hòng tìm kiếm cái chăn nhưng không làm sao mò được. Cái cảm giác lạnh lẽo khiến anh không thể không ngóc đầu dậy.
- "A... a! Mẹ ơi!" - Nhưng khi anh mở mắt ra thì liền bị một khuôn mặt đã hằn nhiều vết chân chim đánh dấu những năm tháng đã trôi qua của Cao lão phu nhân dọa đến nỗi làm anh phải thét lên.
- "Cái thằng nhóc kia, thét cái gì mà thét? Anh muốn làm bà của anh bị điếc mới vừa lòng phải không?" - Cao lão phu nhân xoa xoa 2 tai, nhíu mày cằn nhằn.
- "Bà nội? Sao bà lại vô phòng cháu chứ? Còn nữa cái chăn của cháu đâu rồi?" - Cao Quý Thần bật dậy nhìn Cao lão phu nhân rồi ngáp ngắn ngáp dài hỏi.
- "Chăn chiếu gì giờ này chứ? Còn không chịu dậy đi à? Mặt trời chiếu tới mông rồi còn ngủ!" - Cao lão phu nhân nhìn bộ dạng của anh thì hơi giật giật khóe môi. Bà đập thật mạnh vào vai anh khiến anh phải kêu oai oái.
- "Hôm nay là chủ nhật mà. Bà cho cháu ngủ bù đi!" - Cao Quý Thần xoa xoa mặt rồi lại nằm vật xuống định ngủ tiếp. Nhưng Cao lão phu nhân lại quyết không cho anh toại nguyện. Bà kêu người làm mang cho bà cái chổi. Rồi bà dùng cán chổi chọc liên tục lên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-tai-phiet/3066262/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.