Chơi đến chán chê mê mỏi, Hiên Viên Tiểu Điệp mới bắt đầu cảm thấy thấm mệt. Vậy là cô nàng cùng Tư Đồ Dạ Vũ liền rời khỏi công viên, tới một nhà hàng gần đó dùng bữa trưa.
Ăn trưa xong, hai người lại tiếp tục dạo quanh Washington. Họ cùng nhau đi mua sắm, uống cà phê hoặc chỉ đơn giản là dạo chơi trên phố. Cứ như thế, quanh quẩn mấy hồi, rất nhanh lại hết cả một chiều thứ bảy.
Khi Tư Đồ Dạ Vũ và Hiên Viên Tiểu Điệp trở về biệt thự, đồng hồ đã điểm năm giờ chiều. Ánh nắng vàng cam của buổi hoàng hôn hắt qua khung cửa sổ, chiếu vào bên trong nhà. Cái nắng cuối ngày dường như không quá gay gắt, ngược lại đem tới cho người ta cảm giác khá dễ chịu.
Vừa đổi xong dép đi trong nhà, Hiên Viên Tiểu Điệp chưa vội trở về phòng ngay. Cô quay lại nhìn người đàn ông đang theo phía sau mình, bất ngờ cất lời nói với hắn: "Tiểu Vũ, cảm ơn anh!"
"Vì điều gì cơ?" Tư Đồ Dạ Vũ hơi nhướn mày tỏ ý nghi hoặc. Hắn cũng cúi đầu, chậm rãi nhìn thẳng cô gái đối diện.
Hiên Viên Tiểu Điệp đứng gần bên cửa sổ. Ánh hoàng hôn dịu dàng chiếu lên người cô gái nhỏ, làm cho cô tựa như được phủ một tầng hào quang lộng lẫy. Tiểu mỹ nhân vốn có dung mạo xinh đẹp, nay lại càng thêm mấy phần kiều diễm.
Khung cảnh trước mắt đồng thời khiến người đàn ông bất giác cảm thấy nao lòng. Hắn bỗng muốn đưa tay chạm vào cô gái.
Nhưng Hiên Viên Tiểu Điệp đã nhanh hơn. Chẳng để người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-gia-toc-ong-trum-hac-dao-cung-sung-bao-boi-tinh-nghich/212732/chuong-24.html