“Nếu không thì sao.”
“Giết không tha.” Đám ám vệ đã nhìn ra tính toán của Mục Thanh Ca, trong tay đều giơ lên trường đao.
Triển Hạo nhẹ giọng với Mục Thanh Ca nói: “Nếu theo chân bọn họ trở về còn có một cơ hội, ngươi...”
“Bất quá khác nhau chính là chết và sống không bằng chết.” Mục Thanh Ca thanh lãnh nói, ngẩng đầu nhìn mắt Triển Hạo, “Mạng này, ta cũng không hối tiết.”
Triển Hạo thật sâu nhìn Mục Thanh Ca, thế gian có thể có bao nhiêu nữ tử tiêu sái như nàng, vì thế gật đầu nói: “Ngươi nếu không hối, ta cũng không hối.”
Mục Thanh Ca lấy trong tay áo ba ngân châm cuối cùng, mà bên kia ám vệ cũng hướng Mục Thanh Ca vọt tới...
Mục Thanh Ca bị người đẩy vào trong góc chết, trong tay đã mất vũ khí, chỉ có thể vô lực ngã xuống mặt đất, mắt thấy ám vệ hướng chính mình mà đến, Mục Thanh Ca đáy mắt tinh quang chợt lóe tại lúc ám vệ không chú ý nháy mắt đem chủy thủ sau lưng lấy ra sau đó đâm ngực hắn, ám vệ làm sao cũng không dự đoán được chủy thủ mình cư nhiên thành vũ khí trí mạng đoạt đi mạng sống của mình.
Mục Thanh Ca cơ hồ đầy người máu tươi, mà những ám vệ đó thấy Mục Thanh Ca cư nhiên giết đồng bọn bọn họ cơ hồ đều mang theo bạo nộ, có người trực tiếp đem trường đao bay qua Mục Thanh Ca mắt thấy liền muốn đâm trúng Mục Thanh Ca, Triển Hạo không màng tay phải bị nguy hiểm trực tiếp một tay cầm lưỡi đao sắc bén mới không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-doc-phi-khong-de-choc/920595/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.