Tác giả: Kiều Tiểu Tịch
Edit: ༄༂Mun༉
“Công tử, không sai biệt lắm rồi đi.” Phong Yên nói.
“Để ta ôm đã, ta chưa từng thấy nhiều vàng như vậy đâu.” Mục Thanh Ca ôm hoàng kim nói, trời ạ, có thể nghĩ đến Mộ Dung Hải rốt cuộc tham ô bao nhiêu tiền tài, không nghĩ tới cư nhiên nhiều như vậy, nếu tiền này toàn bộ đều là của mình thì tốt biết bao, nàng đều không cần ăn cơm.
Đại khái qua nửa khắc Mục Thanh Ca mới lưu luyến không rời buông vàng trong tay, “Chờ tỷ ha.” Tất cả không tha vỗ vỗ vàng, “Thoạt nhìn Mộ Dung Hải hẳn là muốn đem rương vàng này đưa đến kinh đô đi.”
Phong Viên gật đầu nói: “Ân, ở chỗ này ít nhất có mười hai rương, sẽ phái ám vệ chuyên môn đem đi, nếu muốn cướp số tiền này chỉ sợ không dễ dàng.” Phải đối phó với những ám vệ không đơn giản, huống hồ cái rương còn nặng như vậy, không có bốn năm người nâng một cái chỉ sợ không được.
“Vậy phải thỉnh người tới hỗ trợ.” Mục Thanh Ca nhìn lướt qua, sau đó nói: “Chúng ta đi thôi.”
Phong Viên còn chưa hỏi thỉnh ai liền thấy Mục Thanh Ca đã mang theo Phong Yên đi ra ngoài, hắn phát hiện hắn càng ngày càng theo không kịp suy nghĩ vị Thanh Ca tiểu thư này, Phong Viên nhận mệnh thở dài đóng lại cửa nhà kho, nhìn người trên mặt đất còn hôn mê, chắc sau khi tỉnh lại sẽ tiếng lòng rối loạn đi, đáng tiếc a, bọn họ tìm không thấy bất luận chứng cứ phạm tội gì, bởi vì trong nhà kho cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-doc-phi-khong-de-choc/920587/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.