Tác giả: Kiều Tiểu Tịch
Edit: Edsel
☬
Phượng Tuyệt Trần tất nhiên hiểu trong lời nói của nàng, "Biết bổn vương vì sao vẫn luôn giúp ngươi không?" Thấy ánh mắt Mục Thanh Ca thanh lãnh, Phượng Tuyệt Trần một chữ một chữ nói: "Bởi vì bổn vương khó tìm được một thứ đồ tốt như thế, tiểu nha đầu, ngươi ngàn vạn đừng để bổn vương thất vọng."
Mục Thanh Ca ngón tay khẽ run, bởi vì biết người này rất nguy hiểm, cho nên nàng lặp đi lặp lại nhiều lần phải tránh đi lại không nghĩ đến hoàn toàn ngược lại, Phượng Tuyệt Trần vừa lòng nhìn sắc mặt Mục Thanh Ca, duỗi tay cầm ly nước trà trước mặt nàng còn chưa uống hết, ngửa đầu liền uống, "Trà này còn không phải mỹ vị như nhau, không phải sao?"
"Nếu Vương gia thích uống nước miếng như vậy, ta thực nguyện ý thừa nhiều một chút." Mục Thanh Ca nghiến răng nghiến lợi nói.
Phượng Tuyệt Trần khóe miệng khơi mào một tia ý cười, trong nháy mắt liền đã đi tới phía sau Mục Thanh Ca, đôi tay chế trụ bả vai Mục Thanh Ca, sau đó tiến đến bên tai nàng nói nhỏ: "Nha đầu, ngươi rốt cuộc còn có bao nhiêu bản lĩnh, vi sư rất muốn nhìn xem." Hơi thở ấm áp phun bên tai Mục Thanh Ca, đem lỗ tai tinh tế nhỏ xinh một tấc một tấc nhiễm hồng.
Mục Thanh Ca đột nhiên nhớ tới cái hôn triền miên kia, tức khắc gương mặt ửng đỏ, rồi lại mang theo ba phần tức giận.
Phượng Tuyệt Trần vừa lòng nhìn gương mặt nàng ửng đỏ, cũng không hề trêu đùa với nàng, "Bổn vương đi rồi, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-dai-doc-phi-khong-de-choc/920443/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.