Tôiđịnh nói: “Cảm ơn! Không cần đâu!” thì ngẩng lên, nhìn thấy Hàn Trạc Thần đangcười, nhìn tôi âu yếm. Sắc mặt hắn xanh xao hơn, trong mắt hằn lên mấy sợi tơmáu, chắc chắn tối qua hắn không ngủ được!
“Sao con lại khóc?” Hắn vội cúi người nâng tôi dậy, trên cơ thể hắn phảng phấtmùi thuốc lá và mùi rượu.
Tôi lắc đầu.
Hắn dùng tay áo lau nước mắt cho tôi, vì đau buồn mà cặp lông mày chau lại.
“Công chúa và hoàng tử đã được hạnh phúc bên nhau, đó chẳng phải là kết cục rấtđẹp hay sao?”
“Nhưng... ác quỷ chết rồi!”
Tôi nhìn hắn đứng gần tôi trong gang tấc, mới xa nhau có một đêm thôi nhưng cứnhư cả năm rồi tôi không gặp hắn. Tôi rất muốn ôm chầm lấy hắn, tự nhủ ôm mộtlần, chỉ một lần thôi, để tôi cảm nhận được hơi ấm khi ở trong lòng hắn, để tôinhớ nhịp đập con tim hắn. Tôi không tham lam, chỉ một lần là đủ rồi! Nhưng phầnlý trí trong tôi lại lên tiếng: Ngươi không được ôm hắn! Dù chỉ một lần cũngkhông được!
Tôi thở dài, lùi lại một bước, kìm nén sự nông nổi. Nhưng không ngờ hắn lạidang tay ôm tôi vào lòng. Nhịp đập của trái tim hắn thật đều và êm ái. Nếu đượclựa chọn, tôi không hề muốn hắn chết, trong thế giới của tôi không thể thiếuhắn nữa rồi!
“Thiên Thiên, con là cô gái lương thiện nhất trong số những người con gái tatừng gặp”, hắn than thở.
Lương thiện ư?! Hắn sai rồi, tôi là người con gái xấu xa nhất trên thế giớinày. Hắn đã nâng niu, bảo vệ tôi. Cho dù tôi có làm hắn đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngu-cung-soi/206921/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.